BÀI DỰ THI VIẾT VỀ “NHỮNG KỈ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG “ NĂM 2023

Họ và tên: Nguyễn Thị Hồng Hạnh

Nơi học tập: Trường PT DTNT THCS và THPT Lương Sơn, huyện Lương Sơn, tỉnh Hoà Bình
Địa chỉ liên hệ: Xóm Đồng Kẹ, xã Cao Dương, huyện Lương Sơn, tỉnh Hòa Bình
Số điện thoại : 0375.932.854
Thông tin về nhân vật trong tác phẩm: Nhân vật trong tác phẩm viết về cô giáo Nguyễn Thị Sâm – ngọn nến sáng trong tôi

 

BÀI DỰ THI VIẾT VỀ “NHỮNG KỈ NIỆM  SÂU SẮC VỀ

THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG “ NĂM 2023

 

Trên con đường gập ghềnh của cuộc sống,trong thế giới xô bồ và hối hả, một bóng hình nhỏ đã nối kết mọi điều đơn giản với ý nghĩa lớn lao, đó là cô giáo Nguyễn Thị Sâm – hình bóng nhẹ nhàng như làn gió, nhưng lại mang đến cho tôi một cảm giác ấm áp, như chiếc áo choàng che chở trước những giọt mưa lạnh buốt của cuộc đời. Cô không chỉ là người dạy tôi biết cách đọc, viết, biết làm người có ích mà còn là ngọn đèn lấp lánh mỗi góc trường, chiếu sáng tâm hồn tôi bằng bức tranh màu sắc của sự quan tâm và lòng nhân ái.”

Cô có dáng hình cân đối với nước da trắng trẻo và mặc dù đã gần 50 tuổi nhưng trí nhớ của cô vẫn rất tốt. Cô rất nghiêm túc và tỉ mỉ trong công việc.

Sau khi tốt nghiệp Khoa Ngữ Văn trường Đại học Sư Phạm Hà Nội, cô đến với mảnh đất Hòa Bình để công tác, thực hiện kế hoạch trồng người – nơi chủ yếu là học sinh dân tộc thiểu số có hoàn cảnh khó khăn, vất vả. Bằng tất cả nghị lực, ý chí kiên cường cô đã trở thành Phó Hiệu trưởng, có rất nhiều đóng góp, giúp ngôi trường ngày càng phát triển toàn diện, các con em dân tộc thiểu số như tôi được rèn luyện tốt, có tương lai tươi sáng hơn. Không chỉ vậy, cô còn trang bị cho tôi kĩ năng sống để có thể ứng phó trong mọi hoàn cảnh xoay quanh mình, bất kỳ vấn đề gì cô đều giải quyết, ứng phó một cách nhanh gọn, logic, hầu hết mọi lĩnh vực đời sống xã hội cô đều có kiến thức cơ bản.

Cô là giáo viên dạy Ngữ văn, không chỉ truyền đạt kiến thức mà cô còn là người giáo dục đạo đức và khơi dậy đam mê cho học sinh. Cô luôn biết cách tạo điều kiện, rèn luyện chúng tôi tư duy nhiều hơn thay vì biến chúng tôi thành con vẹt. Mỗi một bài học là một câu chuyện nhân sinh sâu sắc mà cô gửi gắm tới học trò. Có những trò cũ của cô đã được cô giáo dục trở thành người tốt, thành công trong cuộc sống và biết cách sống đúng với hai chữ “Con Người”.

Cô luôn đặt ra những thách thức và kỳ vọng cao cho học sinh của mình và cô dạy chúng tôi sống có trách nhiệm, biết kiên nhẫn và kiên trì trong việc vượt qua khó khăn. Bằng cách này, cô giúp học trò tự tin, dũng cảm đương đầu với mọi thử thách trong cuộc đời. Tôi còn nhớ đó là năm lớp 11 tôi và hai chị lớp 12 được nằm trong danh sách đi thi học sinh giỏi Ngữ Văn. Cô hi vọng tụi tôi nhiều lắm, luôn nhắc nhở và động viên chúng tôi qua những món ăn thức uống nhanh như sữa, bánh kẹo,…  Vậy mà do thiếu sót, thiếu hiểu biết về luật lệ thi cử nên tôi đã bị loại. Chắc cô thất vọng lắm! Nhưng thật may mắn, hai chị cùng tôi đã giành giải khiến cô cũng vui hơn.

Cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, đảm đang. Giây phút tôi nhận ra điều đó là vào mùa xuân năm 2023. Khi cả trường đang hòa trong không khí nhộn nhịp, tưng bừng đầy vui tươi của ngày Tết thì nỗi buồn lại đến với cô. Khi đó, chồng cô chẳng may mắc phải căn bệnh hiểm nghèo (ung thư vòm họng). Khoảng thời gian đó là tháng ngày đầy vất vả,  gian truân đối với cô.  Là Phó Hiệu trưởng phụ trách chuyên môn của trường, ban ngày cô đến trường làm tất cả các công việc của một cán bộ quản lí rồi dạy học. Sau khi hoàn thành công việc, cô lại vượt hơn 30km đến bệnh viện để thực hiện bổn phận của một người vợ. Cô ân cần chăm sóc, động viên và an ủi để chồng cố gắng vượt qua cơn đau đớn, mau chóng khỏi bệnh. Thậm chí, cô còn tận dụng từng thời gian ở bệnh viện để làm giáo án, soạn văn để mang tới cho học trò các kiến thức mới mẻ. Cuộc đời gieo lên cô những đau thương như thế, những cô luôn hi vọng, lạc quan hướng về phía trước.          Tôi ngưỡng mộ cô rất nhiều. Không chỉ tài giỏi mà cô còn tài năng, thông minh. Cô luôn dạy cho học sinh kĩ răng sống cần thiết giúp học sinh phát triển kĩ năng giao tiếp, kĩ năng làm việc nhóm và tư duy phản biện. Cô là tấm gương sáng rọi để học sinh noi theo. Là học sinh của cô, tôi học tập từ cô về khả năng tư duy, tự tin và mạnh mẽ, dũng cảm vượt qua giông tố trong cuộc đời để nhanh chóng bước tới đỉnh vinh quang.

Chúng tôi rất thích nghe cô kể chuyện, giọng cô hay và truyền cảm lắm. Mỗi câu chuyện là mỗi kỉ niệm, mỗi cái nhìn khác mà tôi dành cho cô. Những câu chuyện lịch sử dân tộc hay drama xã hội cô đều kể cho chúng tôi nghe để giải tỏa sự căng thẳng trong giờ học. Qua các câu chuyện đó, cô gửi gắm đến chúng tôi những bài học quý giá để chúng tôi biết cách đối phó với những biến cố nếu có xảy ra với bản thân mình.

Còn đối với riêng tôi, mỗi khi gặp gỡ và tiếp xúc với cô là trong tôi in dấu từng hình bóng về kỉ niệm với cô. Trước khi tiếp xúc với cô, tôi là một người “trong bao”, tiêu cực, tự ti và máy móc. Áp lực học tập, bạn bè và gia đình khiến tâm lí tôi bất ổn định. Nhưng khi được học tập với cô, tôi dần tích cực, hiểu hơn về giá trị cuộc sống. Cô như một người lái đò, đưa cho tôi chiếc áo phao, cứu tôi khỏi “đại dương đen”. Cô chính là người mẹ thứ hai dùng văn chương cảm hóa tâm hồn tôi để tôi “sống” thay vì “tồn tại “. Những kỉ niệm tôi gắn bó với cô đơn giản lắm. Đó là những bài học cô dạy, những lần ôn thi miệt mài, hay đơn giản nhất những tiếng cười mà cả cô và trò dành cho nhau.

Cuộc sống của tôi đã trở nên đặc biệt hơn, rạng ngời hơn kể từ khi có cô giáo Nguyễn Thị Sâm bước vào nó. Bằng tình yêu thương, sự kiên trì, và lòng nhân ái, cô là ngọn nến sáng giữa bóng tối, chiếu rọi con đường tương lai của chúng tôi. Trong ngày Nhà giáo Việt Nam này, tôi muốn gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến cô, người đã làm cho học đường trở thành mái nhà thứ hai, và nguồn động viên không ngừng trên con đường trưởng thành của chúng tôi. Chúc cô giáo Nguyễn Thị Sâm luôn được bình an, hạnh phúc, và tiếp tục là nguồn động viên cho nhiều thế hệ học trò khác nữa.

Bài viết liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *